Sunday, September 27, 2009

Sự bình yên

..
...
SỰ BÌNH YÊN
..
Một vị hoàng đế treo giải thưởng cho họa sĩ nào vẽ một bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Lệnh vừa ban ra các danh họa trong nước đua nhau vẽ vô số bức tranh và thật công phu. Vị hoàng đế nhìn ngắm tất cả các bức tranh ấy và cuối cùng ông ta thích nhất hai bức tranh và phải chọn lấy một.
..
Một bức tranh là một mặt hồ yên ả, mặt hồ như là một tấm gương tuyệt mỹ vì có những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên là bầu trời xanh thẳm với những đám mây trắng mịn màng. Tất cả triều đình đều cùng ngắm bức tranh và cho rằng đây là một bức tranh thật sự bình yên và hoàn hảo.
..
Bức tranh thứ hai cũng có những ngọn núi, nhưng những ngọn núi nầy đều trần trụi và lởm chởm đá. Ở bên trên là bầu trời giận dữ đổ mưa như trút trên cao và kèm theo sấm chớp đang đánh xuống, bên vách núi là một dòng thác nổi bọt trắng xóa. Bức tranh này trông chẳng thật bình yên chút nào....
...
Nhưng sau khi nhìn ngắm thật lâu, vị hoàng đế thấy đàng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe nứt của một tảng đá. Trong bụi cây từ khe nứt là một con chim mẹ đang xây tổ, ở đó là dòng thác đang trút nước xuống một cách giận dữ điên cuồng, con chim mẹ đang an nhiên đậu trên tổ của mình…. Bình yên thật sự….
 ....
Vị hoàng đế công bố quyết định:
Ta chấm bức tranh này ! Các khanh hãy nhìn xem: Sự bình yên không có nghĩa là một nơi yên lặng tuyệt đối hoặc không có tiếng ồn ào, không có khó khăn, không có cực nhọc. Bình yên có nghĩa ngay chính khi đang ở phong ba bão táp mà chúng ta vẫn cảm thấy sự yên tĩnh từ trong trái tim. Đó mới chính là ý nghĩa thực sự của sự bình yên!
...
(chuyện thiền N T sưu tầm)
..........

Saturday, September 5, 2009

Song Song

(Ảnh: Internet)..
SONG SONG.
..
Có phải em ngày xưa không?
Tóc nồng hương mai
Mắt trong veo
Môi thơm kẹo ngọt.

.
Em của ngày xưa 
Nụ cười như pha lê 
Áo hoa guốc mộc dịu dàng 
.
Có phải em ngày xưa không .
Bàn tay thon vén tóc 
Tóc rơi bờ vai dịu mát ngọc ngà 
Em ngày xưa rạng ngời một thuở 
Như nắng về trên cao 

Có phải ta ngày xưa không 
Bềnh bồng thời trai trẻ 
Phím đàn vụng về hát tình ca 
Phách nhịp mơ hồ 
Cũng lao đao mối tình thơ dại 
Yêu em mà chẳng nói 
cứ ngại ngùng 


Em và ta một thời cỏ hoa 
Một thời mơ mộng 
Cứ như hai vệt nắng song song 
Sánh vai mà chẳng gặp 
để rồi 
chỉ còn là kỷ niệm . . .về nhau 
..
Tiểu Muội
..
NHỎ VĂN KHOA
..
..