BẾN ĐÒ
ĐÔNG BA
.
(tranh Như-Quê)
..
CỔNG CHÙA TỪ HIẾU
...
(tranh Như-Quê)
......
BẾN
ĐÒ ĐÔNG BA
...
Bến đò Đông Ba nhìn qua Phú
Thọ,
Nhà em ở đó kín cổng cao tường,
Mùa hạ vàng gió thoảng mây
vươn,
Đò im bến đậu, đêm buồn ánh
trăng
Thu về sông nước lênh đênh,
Nước lên sông lũ, mây giăng bến
đò
Nhà em từ thưở ấu thơ.
Giờ đi xa vắng, bến đò đợi
mong.
Bốn mùa đông lại, xuân sang,
Đò ai bến đợi, vô tình với ai..
...
(thơ Như Quê, ĐK67)
......
* Bài thơ này dành tặng 3 người bạn ngày xưa: Mỹ Vân, Xuân Phố, Hương Anh, nhà ở
trên đường Huỳnh Thúc Kháng, nhìn ra bến đò sông Đông Ba......
* Quê giải thích thêm ý của câu thơ cuối:
"đò ai bến đợi, vô tình với ai."
Cuộc sống bên trên phố và bên
dưới bến đò cách biệt nhau và vô tình với nhau, dường như các bạn đi học hàng
ngày nhưng không bao giờ để ý đến cuộc sống dưới bến đò..