thơ Đoàn Phương-Mai (ĐK 73)
(Hình: Internet)
...
KHI CÒN HỌC THÀNH NỘI
.
Hồn chưa vỡ nên nhìn tờ giấy mới
Hồn chưa vỡ nên nhìn tờ giấy mới
Bao ngày vui
xếp lại đóng thành trang
Nếp đoan
trang nét chữ viết ngay hàng
Rất tươm tất
đường ngôi bờ tóc thẳng
..
Xanh như lá
hồn nhiên theo ngày tháng
Trong như mưa
không ướt được tâm hồn
Mỗi sớm mai
thức dậy chẳng nhìn gương
Nắng xuyên
suốt vào vườn màu ngọc bích
..
Cặp nặng chĩu
đâu chỉ vì trang sách
Bài thuộc rồi
còn nhẩm lại trên đường
Nhìn cô thầy
như những bậc đế vương
Con điểm đỏ
như một lời phán quyết
..
Áo đầm trắng
là màu trong của tuyết
Từng mây xanh
xanh hút những giấc mơ
Chiều tan
trường không ai đứng đợi chờ
Thơ thẩn hái
chùm hoa chia bè bạn
..
Đêm không ngủ được đâu vì trăng sáng
Bầy ve kêu trên cây nhãn trước nhà
Bài toán dài không giải được thật là
Lo chi lạ sợ thầy la muốn khóc
..
Con búp bê nằm hoài trong một góc
Vì mùa thu về ở giữa sân trường
Khi chào cờ chợt một sợi khói vương
Cô hiệu trưởng bảo nhà
trường sắp nghỉ
..
Trao lưu bút nhớ ghi nhiều đấy nhé
Mùa hè không vui nhưng thật vô tình
Bỗng thấy lớn lên bỗng thấy một mình
Bông phượng đỏ chiều giông nồng hơi đất
..
Thành Nội ơi, những ngày trong trắng nhất !
..
..
Đoàn Phương-Mai (France)..
...
...
(Hình: Internet)