Friday, January 6, 2012

muộn màng


 thơ Đoàn Thu Lê
...
Muộn Màng
..
Chiều hôm ấy thời gian như ngưng đọng
Hình bóng anh tràn ngập cả không gian
Dìu nhau đi trong trời chiều gió lộng
Tưởng như mình đang mơ giấc mơ xưa
..
Ngồi bên nhau quên đi niềm cay đắng
Nhìn nhau thôi nghe vạn khúc yêu đương
Anh khẻ hát những bài tình ca mới
Ru hồn em trong hạnh phúc thân thương
..
Mây lặng yên cho tình tràn muôn lối
Tay trong tay chuyền hơi ấm cho nhau
Tựa vai anh đời thôi hết đơn côi
Nụ hôn đầu đắm say tình ngây dại
..
Em thầm khấn cho thời gian ngưng lại
Để ngàn đời được mãi mãi bên nhau
Lưu luyến hoài rồi cũng phải chia tay
Em khẻ nói lời yêu thương tiễn biệt
..
Anh đi rồi không gian buồn trống vắng
Em quay về lòng nặng trĩu cô đơn
Trong đêm tối một mình ai lẻ bóng
Nghe bài ca thầm hỏi ai buồn hơn
..
Thu-Lê