Saturday, September 20, 2014

Bài Luận làm tại Nhà

THƠ NGUYỄN XUÂN HOÀNG (1937-2014)
..
..
(nguồn: Internet)

....
BÀI LUN LÀM TẠI NHÀ
..
I – Nhập đề
..
Tôi bước vào đời như loài thảo mộc 
Rồi bỗng lớn lên như lũ thú rừng 
Xương thịt mẹ cha cho cùng tiếng khóc 
Anh em mỗi người tặng chút yêu thương

.
II – Thân bài
..
Năm lên bảy tuổi theo lời mẹ dạy 
Tôi làm học trò mắt sáng môi tươi 
Đường làng phân trâu ngái mùi cỏ dại 
Sáng sớm đến trường ngồi đó nghỉ ngơi
Bạn bè chưa thân bài cho chưa thuộc 
Mùa thu chưa qua lá vàng chưa rơi 
Thầy giáo bỗng buồn tay vê điếu thuốc 
Khói c
ũng vô tình hết vẻ thảnh thơi
Cha đó mắt buồn sầu như biển cả 
Và mẹ già nua tóc đã rối bời 
Tiếng súng đầu làng mỗi ngày một quá 
Sông cũng hững hờ rút cạn niềm vui
..
III – Kết luận
..
Mùa thu đi qua mùa thu trở lại 
Tôi chợt thấy mình tuổi sắp ba mươi 
Sáng sáng dừng chân nhìn quanh lớp 
học 
Nhìn lại đời mình buồn đến thế ư?
..
NGUYỄN XUÂN HOÀNG..
....
..
NIỀM YÊN LẶNG CỦA BIỂN
..
Đừng nói gì với mặt trời 
Nghe không? 
Mặt trời cao mặt trời không nghe tới đâu
Đừng nói gì với núi non 
Nghe không? 
Núi non xa vời núi non không trông thấy đâu
Đừng nói gì với mây gió 
Nghe không? 
Mây gió cứ bay hoài mây gió nào biết đâu
Đừng nói gì với đất cát 
Nghe không? 
Đất cát cũng đau đớn như ta đất cát không trả lời đâu
Đừng nói gì với cỏ cây 
Nghe không? 
Cỏ cây cũng sống cũng lớn cũng chết cỏ cây không hiểu gì đâu
Đừng nói gì với ai hết 
Nghe không? 
Cũng đừng nói gì với chính mình nữa 
Nghe không? Nghe không? Nghe không? 
Hãy im lặng như biển 
Biển có nói gì đâu 
Nhưng biển nghe hết, thấy hết, hiểu hết, biết hết 
Nghe không? 
Nghe không?

..
NGUYỄN XUÂN HOÀNG
..
.....
LÀM QUEN
..
Ngựa phi nước đại một hồi 
Bỏ lại đàng sau khu rừng xanh 
Khu rừng xanh khu rừng xanh khu rừng xanh 
Và những suối sâu, những đồi cao, những truông dài 
Trời thì đang mưa mau
Chim bay mù khơi trên cao một vùng 
Ngó xuống phía dưới rừng xanh chập chùng 
Những suối xanh, những đèo cong, những truông mờ 
Những thôn xóm, những ruộng đồng 
Trời thì đang bâng khuâng
Tôi dong chơi tự do một thời 
Ngoảnh lại đàng sau giật mình sợ hãi 
Những dại những khờ những lầm những lỡ 
Những suối sâu xanh những đèo cao cong những truông dài mờ 
Trời thì đang mông mênh
Ôi ngựa phi nước đại một hồi bỗng quị chân 
Ôi chim bay mù khơi bỗng gãy cánh 
Ôi tôi người xa lạ bỗng quen em
..
NGUYỄN XUÂN HOÀNG
..
(nguồn: Internet)..
(sưu tầm)