thơ Đoàn Thu-Lê (ĐK67).
(nguồn: Internet)
Chốn Cũ
Quay về chốn cũ dấu chân xưa
Nghe thoảng làn hơi ngọn gió lùa
Tím cả chiều trời hoen sắc nắng
Lòng còn vương nặng sầu tiễn đưa
Nghe thoảng làn hơi ngọn gió lùa
Tím cả chiều trời hoen sắc nắng
Lòng còn vương nặng sầu tiễn đưa
Thẩn thờ đứng ngóng mây chiều trôi
Bóng ai ẩn hiện dưới chân đồi
Giang tay đón lấy tình hư ảo
Nắng chiều soi trong ánh mắt ai
Gió lộng bờ vai ngập đường dài
Ta vội ghì ôm giòng thương nhớ
Một mình hứng trọn nỗi niềm phai
Chốn cũ chiều nay vắng bóng người
Một vì sao lạc giữa mù khơi
Đếm bước quay về qua lối trống
Nghe hồn trỉu nặng duới sương rơi
Phòng vắng song thưa ngọn gió cài
Lệ buồn ngưng đọng khóe mi ai
Ngưòi đã đi rồi không trở lại
Ta ngồi đếm những giọt sầu cay
..
Thu-Lê B5, C2
(12- 2014)..
(12- 2014)..
.