Saturday, March 29, 2014

Thơ Đoàn Phương Mai- Đồng Khánh

Thơ Đoàn Phương-Mai (ĐK 73)

...
ĐỒNG KHÁNH
..
Đem phấn bảng viết lên lời kỷ niệm
Chở trăng vàng soi lại bóng thời gian
Thấy uy nghiêm thơ mộng cổng trường hồng
Hai hàng lá lăn tăn đường phượng vỹ

Mưa lướt thướt đường đầy bong bóng nhỏ
Bánh xe lăn lăn vội tuổi học trò
Thương nụ cười sũng nước của ngày xưa
Tà áo ướt đôi môi hồng tái ngắt

Tóc mới xõa nên đen hơn màu mực
Đường ngôi hiền chia nửa một vầng trăng
Đêm trại cuối năm một tiếng thơ ngâm
Một tiếng hát một tiếng cười năm ấy

Đôi khi thấy thời gian như quay lại
Đến trăm năm chắc cũng chẳng hề quên
Dưới hộc bàn vết mực hãy còn nguyên
Chiếc lá ép vẫn nằm trong trang sách

Trong im lặng hành lang dài hun hút
Ngoài sân truờng cỏ vẫn một màu xanh
Tiếng cô thầy nghe như vẫn vang vang
Buồn vương nhẹ nên hồn ngoài cửa lớp

Aó lụa trắng tên dài thêu tím thẫm
Như dòng sông khi về học qua cầu
Mây bồng bềnh theo giấc mộng qua mau
Tiếng guốc còn vang lòng người thổn thức

Tương lai đến đan chen cùng bom đạn
Chiều tan trường ai đứng dưới hàng cây
Đón chuyến xe đò về phố chiều nay
Đêm thức ngủ học bài nghe tiếng súng
                                 
Màu hồng đó có bao giờ phai được
Tường vây quanh cho một khoảng trời riêng
Như tu viện hồng rất đỗi thiêng liêng
Nơi cất giữ bình yên hồn thiếu nữ

Mai mốt đó có ai về ngang phố
Nếu có qua thăm lại chốn trường hồng
Thấy mùa thu lá ngập ở trong lòng
Là biết phương xa có người đang nghĩ đến


Đoàn Phương-Mai (France)..
..
...
THĂM NHÀ LÚC CHIÊM BAO....

KHI NÀO VỀ PARIS .